WELCOME
      TO
    PHATDIEMHOUSE
NICE TO MEET YOU.
                              
Our group have 6 people. We live, work and study at Phat Diem Bishop's house
Welcome everybody - who was, is and will visit our blog.
Thank you so much.

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

SINH NHẬT 1 TUỔI

Kỉ Niệm Một Năm Hồng Ân...
     
    Vậy là một năm đã trôi qua. Những khoảng thời gian trôi qua thật nhanh. Một năm để lại nhiều kỉ niệm, những kỉ niệm đầu của bước đường theo hành trình ơn gọi: 14.10.2010- 14.10.2011.
    Được chiêu sinh về TGM, chúng tôi, gồm 6 anh em đã có một bước tiến mới và mạnh trong vấn đề ơn gọi. Về toà, một cách gọi nghe rất ‘‘oai’’.  Và tôi nghĩ rằng, cũng rất nhiều người nhìn vàp chúng tôi và nói rằng : sao chúng may thế.
    Một năm trôi qua, nhìn lại mới thấy thật ý nghĩa. Nhưng trước tiên, cho tôi kể về ngày đầu chúng tôi đặt chân tại TGM với tư cách là người nhà:
   Tin nhận được khi chúng tôi đi tĩnh tâm tháng 10.2010, nhắm vào ngày 12. Sau giừo cơm, cha văn phòng họp 6 anh em chungs tôi và thông báo, TGM quyết định gọi chúng tôi. Và không phải chờ lâu, một ngày sau đó chúng tôi phải chuyển tới luôn rồi.
    Và việc gì đến rồi cũng đến, ngày 14 đã tới, đúng như hẹn, chúng tôi có mắt tại TGM từ 8h-8h45 để chuẩn bị cho cuộc gặp mặt, lời chào ban đầu tới ĐC. Nhưng đó là thời gian của 4 anh em (vùng dưới). Còn hai anh em ở vùng trên, có thể do đường xa nên đến hơi trễ, khoảng 9h10 mới có mặt. Cuộc gặp lần đầu diễn ra, chúng tôi cùng các cha mẹ phụ huynh chúng tôi nữa, có lời chào ra mắt ĐC và các cha tại TGM. Những niềm vui xen lẫn nỗi lo hoà quyện, những tiếng vui cười của ĐC cha và cha mẹ cùng những nhịp đập run run của con tim mỗi chúng tôi, tại nên những cảm xúc bên trong khác nhau tại căn phòng số 09. Và trong những câu nói pha trò hài hước cùng những lời giáo huấn của ĐC, tôi có nhớ nhất là câu truyện của ĐC. Ngài bắt đầu kể : Khi cha đi tu, mọi người đều khuyến khích cha đi tu cho đỡ khổ, chứ ở nhà với đồng ruộng  thì vất vả lắm. Nhừng mọi người cứ nghĩ vậy, chứ đi tu đâu phải để tránh cái khổ của trần gian, cơ cực của việc đồng nág và bon chen kiếm tiền. Đi tu, mục đích của chúng ta là để dâng hiến, phục vụ mọi người...và nhất là đi tu là sống khắc khổ.
   Khoảng 2 tuần sau, chúng tôi có « sư phụ ». Gọi như thế vì thầy được cha văn phòng giao nhiệm vụ quản lí chúng tôi trong những thời gian này. Và sau đó khoảng 2 tháng, chúng tôi được may mắn đón hai cô « tây » từ pháp về làm giáo viên dạy tiếng, đó là cô Mary và Sixtine. 7 tháng, chúng tôi được tiếp xúc nói chuyện, học tạp nen chúng tôi, về vấn đè tiếng anh chũng có chút tiến bộ, dù là không nhiều- việc học mà.
    Đó là thời gian đầu tiên của chúng tôi. Trải qua thời gian dài, chúng tôi sống chung một phòng, cùng làm một việc và cùng ăn một mâm nơi nhà ăn. Những cuộc pha trò, những lần tập trung trêu một ai trong phòng, cũng tạo nên nhuẽng cảm giác thú vị, mặu dù người bị trên không có vui  vẻ gì cho lắm.
    Suy nghĩ về vấn đề này, tôi lại nhớ đến câu nói trong sách Huấn Ca : 
                                                                              Có khi lâm nạnlại thành công
                                                                              Gặp may mà hoá thiệt thòi. 
   Tất cả chúng tôi đã không gặp may trong việc thi cứ vào Đh như những anh em khác, cũng không như các anh em khác được gọi đi giúp tại các giáo xứ. Nhưng cuối cũng, chúng tôi cũng được chút gì đó thành công. Không hoàn toàn thoả mãn, chúng tôi sẽ luôn cố gắng để không “gặp may mà hoá thiệt thòi”
    Nhưng ngày kỉ niệm một năm của chúng tôi, có sự thay đổi hơn. Chúng tôi cũng dần có công việc cụ thể, những tài năng cũng đần được thể hiện : Quyền thì được dùng trong việc sửa điện nước, Căn thì đài điện, Quang, Vang, Thành thì trong công việc dọn phòng, còn tôi thì được giao cho công việc giữ chuông. Sư Phụ chúng toi cũng không còn ở TGM nữa. Và một điểm nữa, là tôi không còn sống chung với anh em nữa, tôi được chuyển xang một phòng khác, nơi cách xa phòng số 3 yêu thương và tràn đầy niềm vui.  
    Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa đã mời gọi chúng con dấn thân bước đi theo Chúa trên con đường tu trì. Hôm nay là ngày kỉ niệm một năm bước ngoặt của chúng con, xin cho chúng con biết nghĩ về quá khứ cảu nhiều năm trước, quá khứ caue một năm, không phải để tự hào nhưng để nhìn lại những hồng ân đặc biệt Chúa tặng ban cho chúng con, để luôn không ngừng tiến tới trong việc tu trì để cảm tạ ơn Chúa. Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng con.

Đang tải dữ liệu, chờ chút nha bạn!!!...