Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012
Thiên Chúa Ba Ngôi
Nhân danh Chúa Ba Ngôi, (Chúa Nhật Chúa Ba Ngôi, Năm B) Tam giác cân
có mọi thứ bằng nhau: ba cạnh bằng nhau, ba góc bằng nhau, ba đường
trung tuyến bằng nhau. Thiên Chúa Ba Ngôi cũng vậy, không Ngôi nào hơn,
không Ngôi nào kém. Một mà Ba, và Ba mà Một. Một Chúa mà Ba Ngôi, gọi là
Tam Vị Nhất Thể, nói theo Việt ngữ bình
dân là ba-trong-một. Điều này hoàn toàn vượt ngoài tầm hiểu biết của
loài người. Những người không có niềm tin tôn giáo thì chắc hẳn không
thể chấp nhận theo lý luận của con người. Chuyện kể rằng Thánh
Augustinô là người giỏi giang, thông minh xuất chúng, suy nghĩ và lý
luận về Chúa Ba Ngôi mà không thể hiểu thấu. Thánh Augustinô gặp một em
bé ngồi múc nước biển đổ vào cái hang, thấy lạ nên ngài hỏi: “Cháu làm
gì thế?”. Em bé trả lời: “Cháu tát nước biển”. Thánh Augustinô nói: “Làm
sao cháu tát cạn được biển?”. Đứa bé vô tư nói: “Việc cháu làm đây còn
dễ hơn việc ông đang suy nghĩ”. Thánh Augustinô giật mình và tỉnh ngộ!
Thiên Chúa nói qua ông Môsê: “Anh em cứ hỏi những thời xa xưa, thời có
trước anh em, từ ngày Thiên Chúa dựng nên con người trên mặt đất; cứ hỏi
từ chân trời này đến chân trời kia: Có bao giờ đã xảy ra chuyện vĩ đại
như thế, hay có ai đã nghe điều giống như vậy chăng? Có dân nào đã được
nghe tiếng Thiên Chúa phán từ trong đám lửa như anh em đã nghe, mà vẫn
còn sống không? Hoặc có thần nào đã ra công đi chọn lấy cho mình một dân
tộc từ giữa một dân tộc khác, đã dùng bao thử thách, dấu lạ, điềm
thiêng và chinh chiến, đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, gây kinh hồn
táng đởm, như Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em tại
Ai-cập, trước mắt anh em không?” (Ðnl 4,32-34). Những câu hỏi đó cũng
chính là những câu trả lời. Ông Môsê kết luận: “Vậy hôm nay, anh em phải
biết và để tâm suy niệm điều này: Trên trời cao cũng như dưới đất thấp,
chính Đức Chúa là Thiên Chúa, chứ không có thần nào khác nữa. Anh em
phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Ngài, mà hôm nay tôi truyền cho
anh em; như vậy anh em và con cháu anh em sau này sẽ được hạnh phúc, và
anh em sẽ được sống lâu trên đất mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em,
vĩnh viễn ban cho anh em” (Ðnl 4,39-40). Những lời giản dị và rõ ràng,
thật dễ hiểu. Thiên Chúa là Đấng trung tín, luôn giữ đúng lời hứa. Tác
giả Thánh vịnh xác định: “Vì lời Chúa phán quả là ngay thẳng, mọi việc
Chúa làm đều đáng cậy tin” (Tv 33,4). Thiên Chúa là Đấng chí minh và chí
thiện nên “Chúa yêu thích điều công minh chính trực, tình thương Chúa
chan hoà mặt đất” (Tv 33,5). Thiên Chúa là Đấng toàn năng: “Một lời Chúa
phán làm ra chín tầng trời, một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú. Vì
Người đã phán, và muôn loài xuất hiện, Ngài ra lệnh truyền, tất cả được
dựng nên” (Tv 33,6.9). Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót: “Chúa
để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu
thương, hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn”
(Tv 33,18-19). Vì thế, chúng ta luôn cần Ngài và phải tín thác vào Ngài
bằng cách thân thưa: “Tâm hồn chúng con đợi trông Chúa, bởi Ngài luôn
che chở phù trì” (Tv 33,20), và luôn cầu khẩn: “Xin đổ tình thương xuống
chúng con, lạy Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài” (Tv 33,22).
Khi Tông đồ Philipphê thắc mắc về Chúa Cha (Ngôi Nhất), Chúa Giêsu
(Ngôi Hai) nói: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14,9). Tình yêu của
Cha và Con nhiệm xuất Chúa Thánh Thần (Ngôi Ba). Thấy và biết Ngôi Hai
là thấy và biết Ngôi Cha, cũng là thấy và biết Ngôi Ba vậy. Theo “cách
chia” của chúng ta: Chúa Cha là Đấng sáng tạo, Chúa Con là Đấng cứu độ,
và Chúa Thánh Thần là Đấng thánh hoá. Đó là cách nói để cho loài người
dễ hiểu theo trí tuệ phàm tục mà thôi. Ba là Một thì không có chuyện
tách rời như vậy. Chúa Thánh Thần là Gió (Khí), Lửa và Nước. Ngài luôn
hoạt động tích cực trong mỗi chúng ta, trong từng biến cố cuộc đời.
Thánh Phaolô nói: “Ai được Thần Khí Thiên Chúa hướng dẫn, đều là con cái
Thiên Chúa” (Rm 8,14). Thật nguy hiểm nếu thiếu Chúa Thánh Thần: “Phần
anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ
và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử,
nhờ đó chúng ta được kêu lên: “Abba! Cha ơi!” (Rm 8,15). Phúc thay cho
chúng ta vì chúng ta đã được Thiên Chúa ban Chúa Thánh Thần (Thần Khí,
Thánh Linh), vì thế, “chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta
rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa” (Rm 8,16). Những tội-nhân-chúng-ta
lại được tha thứ và được phục hồi nguyên trạng quyền làm con cái Thiên
Chúa. Thánh Phaolô giải thích: “Vậy đã là con thì cũng là thừa kế, mà
được Thiên Chúa cho thừa kế, tức là đồng thừa kế với Đức Kitô; vì một
khi cùng chịu đau khổ với Ngài, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang
với Ngài” (Rm 8,17). Quá kỳ diệu! Chúng ta không thể nào hiểu thấu.
Những tội-nhân-đáng-chết như chúng ta, tức là tử tội, mà lại được Lòng
Thương Xót của Chúa cho thừa kế với Đức Kitô, được làm tiểu đệ của Đại
Huynh Giêsu. Làm sao chúng ta có thể tưởng tượng được? Đúng là Đại Hồng
Phúc đối với chúng ta. Tuy nhiên, con người luôn yếu đuối và hoài nghi,
dù đã tận mắt chứng kiến. Thánh sử Mátthêu kể: “Mười một môn đệ đi tới
miền Galilê, đến ngọn núi Đức Giêsu đã truyền cho các ông đến. Khi thấy
Ngài, các ông bái lạy, nhưng có mấy ông lại hoài nghi” (Mt 28,16-17).
Ngay cả những môn đệ thân cận, tận mắt chứng kiến Chúa Giêsu làm nhiều
phép lạ, thế mà vẫn có “mấy ông hoài nghi”. Chúa Giêsu chắc buồn lắm.
Nhưng Ngài hiểu chúng ta hơn chính chúng ta hiểu mình. Ngài đến gần, nói
với các ông: “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Vậy anh
em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân
danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi
điều Thầy đã truyền cho anh em” (Mt 28,18-20a). Đó là sứ vụ không của
riêng ai, phải hoàn hành động theo cương vị mình. Sứ vụ này cũng đã được
Giáo Hội đề cập trong Giáo huấn Xã hội Công giáo (chương II). Sứ vụ thì
phải… mệt. Đó là điều tất nhiên. Nhưng thiết nghĩ chúng ta cũng nên tự
cảnh giác cao độ, làm gì thì cũng phải thực sự nhân danh Chúa Ba Ngôi
chứ đừng nhân danh bất kỳ thứ gì khác, nguy hiểm nhất là làm để “sáng
danh chính mình”. Người Pháp có câu nói hay: “Đừng vì kính mến Chúa mà
chà đạp người khác”. Thực hiện sứ vụ nào cũng mệt, thế nhưng Thiên Chúa
luôn đồng hành và nâng đỡ, vì chính Chúa Giêsu đã có lời hứa đặc biệt:
“Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Lạy Chúa,
không có Ngài thì chúng con chẳng làm được gì, chỉ là đồ vô tích sự. Vì
thế, xin luôn soi sáng, hướng dẫn, đồng hành và tăng lực can đảm để
chúng con sẵn sàng hành động nhân danh Ngài mà thôi. Chúng con cầu xin
nhân danh Thánh Tử Giêsu, Thiên Chúa của chúng con. Amen
Đang tải dữ liệu, chờ chút nha bạn!!!...